Hãy nhanh tay truy cập cakhia tivi đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao hấp dẫn nhé.
Cuộc đọ sức sắp tới giữa Josep Guardiola và Carlo Ancelotti sẽ rất thú vị xét từ góc độ nghề nghiệp. Một người là triết gia bóng đá theo đuổi một trường phái tư tưởng sử dụng kinh nghiệm thu được để thích ứng với thời đại. Cả hai sẽ đối đầu ở cấp câu lạc bộ tại địa điểm danh giá nhất bóng đá châu Âu.
Đã qua 9 năm kể từ khi Pep Guardiola lần đầu tiên chạm trán Carlo Ancelotti trên cương vị HLV tạm quyền. Khi ấy, Bayern Munich của Guardiola đã đoạt được cúp bạc Bundesliga trong 1 tháng, luôn đưa ra 1000 cú sút mỗi trận và thi triển thứ bóng đá tưởng chừng không thể nào bị ngăn chặn.
Trong suốt 18 phút trận lượt đi trên sân Bernabeu, Bayern tỏ ra áp đảo địch thủ. Sau đó, Real Madrid của Ancelotti phản công và Fabio Coentrao chuyền bóng giúp Karim Benzema lập công. Bayern Munich vẫn giữ quyền kiểm soát bóng nhưng Madrid luôn tỏ ra hiệu quả trong những pha phòng ngự phản công. Trận đấu kết thúc cũng với tỉ số 1-0.
Những điều xẩy đến tại các trận bán kết với Inter Milan năm 2010 và Chelsea năm 2012 là đội bóng do Guardiola dẫn đầu kiểm soát trận đấu bằng những pha phản công đã lại sảy ra. Và lúc này đây không phải cảm xúc của sự xui xẻo.
Trong buổi tối sau trận đấu tại Madrid, Guardiola xác định sẽ thi đấu với đội hình 3-4-3 trong trận lượt về trên sân nhà, nhưng điều ông lo lắng là đội bóng của Guardiola đã không áp dụng hệ thống 3 trung vệ hồi tháng 12. Chính vì thế, chiến lược gia người Tây Ban Nha thay đổi quyết định trên chuyến bay về Munich với việc chuyển hướng xuống hệ thống 4-2-3-1, từ đấy giải toả bớt áp lực lên Arjen Robben và Franck Ribery.
Thứ 7 tuần đó, Bayern đè bẹp Werder Bremen với tỉ số 5-2. Trên sân tập ở ngày thứ 2, Guardiola hỏi thăm từng cầu thủ cảm giác ra làm sao, cả đội cho thấy họ cực kỳ hưng phấn và tự tin. Các cầu thủ muốn Guardiola để họ đá tấn công. Chiến lược gia người Tây Ban Nha quyết định, thay đổi hệ thống 4-2-3-1 bởi 4-2-4.
Sau trận, ông nói “đó là thất bại tồi tệ nhất” sự nghiệp của mình. Trong trận chung kết, Madrid lùi lại, phản công tốc độ cao với cú sút Angel Di Maria và giành chiến thắng 4-0 trong tình huống có 3 cơ hội cố định.
Ancelotti – một người theo chủ nghĩa dễ yêu mến – đã thua Guardiola – người theo chủ nghĩa lý tưởng mạnh mẽ. Mùa trước, cũng ở trận đấu đầu tiên của Champions League, Ancelotti đã thực hiện được điều đó. Nhìn lại lịch sử đối đầu, có 8 cuộc đối đầu giữa 2 HLV trên, Guardiola thắng 5 trận, còn 4 trận thắng đều là khi Ancelotti dẫn dắt Everton.
Có thể thấy, họ là 2 người mang 2 cá tính đối lập hoàn toàn. Trong suốt 28 năm làm nghề huấn luyện, Ancelotti đoạt 4 chức vô địch Champions League và là HLV duy nhất đoạt chức vô địch tại tất cả 5 giải VĐQG ở châu Âu. Tuy nhiên, tại mỗi một mùa ông đều đoạt 1 danh hiệu VĐQG, dường như ông mất dần khát vọng chiến thắng nhằm khẳng định sự thống trị.
Trong khi ấy, suốt 14 năm huấn luyện, Guardiola đoạt 2 chức vô địch Champions League cùng 10 danh hiệu VĐQG. Bên cạnh đó, ông thay đổi nhiều chỉ số trong bóng đá, xây dựng và hoàn chỉnh triết lý “juego de posición” (định hướng chiến thuật). Toàn bộ sự nghiệp của Guardiola là một cuộc tranh luận xung quanh triết lý, tư duy bóng đá của ông.
Ancelotti lại hoàn toàn khác biệt người đồng nghiêp. Dù giáo án huấn luyện của ông ở Trung tâm đào tạo Coverciano là về hệ thống cây tùng, nhưng đó chỉ là một trong nhiều sơ đồ hệ thống mà ông có. Chiến lược gia người Italy là một người theo trường phái hiện đại, dễ thích ứng với thời cuộc.
Tuy nhiên, mọi chuyện đã thay đổi 15 năm trước khi Guardiola nhậm chức HLV của Barcelona và ông đã ý thức được sự cần thiết của việc đội bóng có triết lý. Từ lâu, nhất là với sự trỗi dậy của trường phái bóng đá Đức, mọi HLV bóng đá luôn phải có triết lý, ngay cả khi bóng đá đã đi xa hơn nữa vào kỷ nguyên của những nhà quản lý và cơ hội để các HLV thể hiện được ý đồ của mình đã vơi bớt.
Song, có triết lý không chắc chắn mang đến thành công. Suốt 15 năm vừa qua tại Champions League, cần thẳng thắn nhìn nhận rằng có một khoảng xám trong hai trường phái trên (Jose Mourinho là thí dụ, một người có thể được coi là triết gia của bóng đá) khi 7 danh hiệu thuộc về những triết gia còn 8 danh hiệu thuộc về những người thực dụng. Có lẽ, thành kiến xung quanh việc Guardiola “nghĩ nhiều” ở những trận đấu then chốt có thể được coi là ông bị phụ thuộc ở lý thuyết.
Chính vì thế, sự có mặt của Erling Haaland vô cùng hữu ích mỗi khi việc “nghĩ nhiều” kia không mang tới kết quả. Không chỉ những trận thắng, cầu thủ người Na Uy cũng khiến Guardiola bớt được sự hoài nghi vào lòng trung thành của mình. Haaland thích chuyền bóng thẳng, Guardiola muốn kiểm soát bóng, chính sự đối lập ấy đã mang đến sự khác biệt. Mức độ hiệu suất của điều ấy chỉ thực sự được xác định bởi Champions League. Và thách thức quan trọng nhất đối với Manchester City và Pep Guardiola thời gian tiếp theo sẽ là Carlo Ancelotti.